Cảm xúc mầm non
   Nghĩ như trẻ con
 

Em họ tôi học lớp 1. Bé ít nói, hiền hòa, ít biết phản ứng trước những điều không tốt đến mình. Một hôm ở lớp bị bạn đánh rất đau nhưng mãi tới khi mẹ đến đón bé mới nức nở kể chuyện.

Gieo hạt mầm yêu thương từ thế giới trẻ hồn nhiên, trong sáng - Ảnh minh họa: Tr.Uyên

Về nhà, bé thút thít hỏi ba: "Ba ơi, bạn đánh con như thế là xấu hay tốt?" và rồi "Con yêu bạn hay là ghét bạn?".

Ba trả lời: "Bây giờ bạn đánh con thế là bạn không tốt, nhưng sau này bạn không đánh con nữa thì bạn tốt". Bé gật đầu, không hỏi thêm điều gì. Nghe chuyện xong, tôi vừa thấy thương em nhỏ bị bạn bắt nạt, vừa yêu cách em băn khoăn, thắc mắc. Liệu tôi có biết đặt câu hỏi như thế, hay cứ theo định kiến của mình mà mặc định tốt - xấu, yêu - ghét? Người lớn có phải ai cũng đủ vị tha để yêu quý trở lại những người từng làm điều không tốt với mình?
...

Hai chị em sinh đôi, cũng là hai người bạn cùng lớp cấp III của tôi, có những nét tính cách khá đặc biệt. Mẹ tôi nói trông hai chị em nổi bật giữa đám học sinh chúng tôi vì thần thái thơ trẻ, trong sáng của họ.

Cũng như nhiều bạn khác trong lớp, tôi từng nghĩ với tính cách trẻ con và luôn khác biệt, không thỏa hiệp với số đông thì làm sao hai bạn ấy hòa nhập được với cuộc sống rộng lớn và phức tạp này. Tôi từng khó chịu với sự nhạy cảm thái quá của họ hay những ý tưởng xa vời họ nghĩ ra...

Nhưng thực ra tôi rất thích thế giới riêng hồn nhiên, trong sáng của họ, nơi trí tưởng tượng được tự do và không có chỗ cho những thói xấu len lỏi. Họ có nhiều cử chỉ, hành động, lời nói như thể còn bé, họ yêu thích và tin tưởng vào những câu chuyện thần tiên với kết thúc có hậu, họ giữ những thói quen có từ thuở nhỏ, họ dễ xúc động.

Lặng lẽ quan sát cuộc sống của họ, ở vài góc nhìn nào đó tôi nhận thấy thì ra luôn luôn có những người yêu quý, che chở, thậm chí ngưỡng mộ thế giới tinh khôi ấy. Họ không ngờ nghệch, chỉ là họ tin tưởng vào những điều tốt đẹp nhiều hơn, trí tưởng tượng của họ đi xa hơn chúng tôi mà thôi. Đó là những điều tôi luôn ao ước mình có được thật nhiều.

Người lớn trong nhà lo em họ tôi không có khái niệm về cái xấu, cái ác, lo bé không có khả năng tự vệ, sau lớn lên làm sao xoay xở với cuộc sống nhiều bon chen. Với câu chuyện của bạn mình, tôi tin rằng bé giàu lòng yêu thương, trắc ẩn, vị tha sẽ luôn được yêu quý, che chở. Những người giữ được nét thơ trẻ luôn tìm thấy niềm vui từ những điều bé nhỏ, giản dị trong cuộc sống vì họ có khả năng phát hiện cái tốt, cái đẹp ở bất cứ đâu. Và từ họ có một lòng thương yêu kỳ lạ với mọi người, mọi vật.

Người lớn luôn tự ôm vào mình suy nghĩ đã là cuộc sống thì sẽ phức tạp, bon chen. Giữa đời thường này tôi vẫn thấy bao người sống hồn hậu, nhẹ nhõm.

20 tuổi, tôi chắc mình đủ lớn để thấy rằng nghĩ như trẻ con rất hay.

THÙY LINH (Hà Nội)
Theo Tuổi Trẻ

 In Trang này     Email Trang này Chia sẻ lên Facebook

Bình luận:


guest

Đồng cảm từ bài "nghĩ như trẻ con".
Ngày gửi: 4/27/2010 4:35:00 PM

" Nghĩ như trẻ con" .
Tôi năm nay đã 56 tuổi, là cô giáo mầm non về hưu. Gặp tôi mọi người cứ đoán tôi khoản 45 trở lại không ai nghĩ tôi đã già như thế dù tôi không trang điểm phấn son. (Tôi đi đám cưới trang điểm lên còn trẻ hơn nữa). Ngày đầu tiên về phường lãnh lương hưu trí, cán bộ phát lương còn nghĩ tôi lĩnh hộ hỏi giấy ủy quyền nữa chứ. Mỗi lần về quê tôi vẫn hồn nhiên chạy ào xuống sông Bảo Định ôm dừa khô tắm sông vui đùa cùng các cháu. Vẫn vòng tay "Thưa má, thưa chị em mới về". Vẫn bá cổ ôm hôn má. Má tôi bảo "Không biết bao giờ con mới lớn".
Tôi đã có dâu, rể, có cháu nội, ngoại. Mọi sinh hoạt trong gia đình tôi sắp xếp ổn thỏa. Gia đình tôi ba thế hệ sống chung rất vui, lúc nào cũng vang tiếng cười, vang những bài hát mầm non. Mỗi khi tôi đàn, các cháu cùng hát vang, ông và cha mẹ chúng rất thích. Chúng tôi rất hạnh phúc.
Đối với anh em, bà con, bạn bè đồng nghiệp, xóm giềng, tôi không tính hơn thua. Ai đối tốt mình nhớ ơn có dịp đền đáp, ai không tốt cũng chẳng sao bỏ qua tất cả để vui sống. Quan tâm giúp đỡ mọi người, đó là niềm vui.
Người yêu cũ của ông xã ngày xưa đã có gia đình giờ cứ nói với bạn bè ông xã tôi còn yêu chị ấy lắm, cứ muốn nối lại tình xưa làm chồng chị ghen, tức giận sỉ vả vợ chồng tôi. Chúng tôi chẳng để bụng. Tình cờ họp mặt bạn bè, gặp nhau nhìn hai anh chị ngượng ngùng tội lắm !
Hãy "Nghĩ như trẻ con" ta sẽ thấy tâm hồn thật thanh thản. Trẻ con nghỉ sao nói vậy. Trẻ con có sao nói vậy. Trẻ con không biết che dấu tình cảm, cảm xúc. Trẻ con dễ nhớ, mau quên.
Cảm ơn Thùy Linh, cứ "Nghĩ như trẻ con" , có sao nghỉ vậy cứ yêu thương mọi người ta sẽ thấy đời rất đẹp ./.



Nhận xét của bạn:

Tiêu đề:
Nội dung:


Các bài đã đăng :
 Mẹ và con: Ai mất mặt? (19/4)
 Con trai phải biết nấu cơm... (15/4)
 Câu chuyện về người lầm lũi (12/4)
 Mẹ tự hào vì sinh được con gái (9/4)
 Nghe cha dạy con gái (7/4)
 Ngày đầu tiên có phải… luôn khó khăn? (5/4)
 Thời gian không trở lại (2/4)
 Không và có (30/3)
 Bố con, đèn đỏ và cái đinh (26/3)
 Giá như, mẹ đừng quên... (24/3)
Đăng nhập:
Mật khẩu:
Đăng kí tài khoản
nhac thieu nhi truyen thieu nhi
giáo án mầm non kheo tay



Truy cập:
http://www.mamnon.com
Công Ty Cổ Phần Mạng Trực Tuyến VietSin
Trung Tâm CNTT Giáo Dục Mầm Non
QTSC Building 3, Công viên Phần mềm Quang Trung, P. Tân Chánh Hiệp, Q.12, Tp. Hồ Chí Minh
Điện thoại: (028).37150256
Số giấy phép: 62/GP-BC, cấp ngày: 09/02/2007. ® Ghi rõ nguồn "mamnon.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này. Mamnon Portal 5.0 - Bản quyền của công ty Vsionglobal
Số GCNĐKKD: 0303148799, Ngày cấp 19/12/2003 do Sở kế hoạch và đầu tư Tp. Hồ Chí Minh cấp. Email: [email protected]
code vyng magicbox 120x600 bjn ph?i