Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Chuyến du lịch đáng tiếc


Ky cóp mãi, ba mẹ mới tổ chức được chuyến du lịch Đà Nẵng cùng con gái. Chỉ là một chuyến đi chơi, nhưng ba mẹ đã phải vất vả làm thêm, bớt ăn bớt mặc. Ba háo hức việc dẫn con đi trải nghiệm ở một thành phố đẹp miền Trung. Ba mường tượng con sẽ vui thú trong từng chặng đường, sung sướng vì được mở mang đầu óc khi đến từng di tích lịch sử, yêu đất nước hơn khi có cái nhìn thực tế về miền Trung, rồi thưởng ngoạn một trong những bãi biển đẹp nhất thế giới...


Trước ngày lên đường, con gái xin tiền để đăng ký gói 3G dung lượng lớn. Con sợ xa sóng wifi nhà mình, sẽ không thoải mái trong việc lên mạng bằng điện thoại. Ba nghĩ việc lên mạng thường xuyên để cập nhật tin tức cũng không vấn đề gì nên đồng ý. Nào ngờ...


Ba chọn di chuyển bằng tàu hỏa để cô con gái 16 tuổi của ba biết cảm giác đi tàu. Ba thầm nghĩ, con sẽ ồ lên ngạc nhiên khi lần đầu thấy đầu tàu cổ ở sân ga Sài Gòn, sẽ thích thú khi bước lên toa tàu. Nhưng con khiến ba hụt hẫng. Con dán mắt vào điện thoại, cắm tai nghe, chỉ thoáng liếc để nhìn đường đi. Ba biết con đang chăm chú lướt web và nghe nhạc, có lẽ còn không để ý rằng tàu đã di chuyển với những tiếng còi dài, kèm theo nhịp xình xịch đặc trưng.


Tàu lao vun vút qua những đồng lúa chín vàng, qua đồi núi trập trùng tươi đẹp, nhưng con vẫn dán mắt vào điện thoại. Ba nhắc "con ngắm cảnh đi, du lịch thì phải ngắm cảnh chứ". Vậy mà con qua quýt: "Dạ, con biết rồi", và tiếp tục cắm mặt vào màn hình.


Con gái à, ba chẳng phải là người quá cổ hủ để bắt con phải theo sở thích của ba. Ba biết với con, thế giới mạng quá hấp dẫn, nhưng con cần học cách thưởng thức cuộc sống thực. Tâm hồn con sẽ mạnh mẽ, đẹp đẽ, phong phú hơn nhờ trải nghiệm thực tế. Hãy nghe lời ba, con chẳng thể sống hoàn toàn với thế giới ảo ấy. Con ngắm một bức ảnh phong cảnh trên mạng, làm sao sung sướng bằng ngắm phong cảnh thực ngoài đời? Con xem clip về tàu hỏa Việt Nam trên You Tube, làm sao có được cảm xúc bằng con ngồi ngay trên toa tàu này?


Đến Đà Nẵng, con vẫn thờ ơ với thành phố đẹp, được xem là "nơi đáng sống nhất Việt Nam". Con cắm tai nghe, con dán mắt vào điện thoại khi lên taxi về khách sạn. Buổi chiều, ba mẹ giục con ra biển tắm, con uể oải xin nằm thêm, mà thực ra là con đang xem dở bộ phim trên điện thoại. Đến lúc này thì ba phát cáu. Bãi biển ngoài kia không hấp dẫn bằng bộ phim của con đang xem sao? Cả nhà mình bỏ công sức và tiền bạc để đi xa, để rồi con mải mê với thế giới mạng, vậy thì ở nhà chứ du lịch làm gì?


Con giăng lên Facebook một câu: "Bé đã đến thành phố Đà Nẵng xinh đẹp". Nhưng ba không hiểu con đã cảm nhận được gì về thành phố này? Dẫn con đi ăn, ba mẹ muốn cả nhà thưởng thức những món đặc sản địa phương. Vậy mà, sau khi chụp hình để đưa món ăn lên Facebook, con hờ hững đụng đũa, rồi chê ỏng chê eo. Sau chuyến đi, ba biết là con không còn nhớ đã ăn món gì, những món ấy có vị ra sao.


Ba tiếc cho một chuyến du lịch. Đúng ra, con được trải nghiệm, gặt hái nhiều điều từ chuyến đi ấy, nhưng con đã làm ba thất vọng. Qua vài ngày kề cận con nhiều hơn, ba hoảng hốt khi thấy con đã lún sâu vào thế giới ảo. Con hầu như không thể rời tay khỏi chiếc điện thoại. Ba thấy mình có phần lỗi trong ấy và muốn dành thời gian để cùng con trải nghiệm thực tế nhiều hơn.


Theo PN