Kiến và Voi
Voi và Kiến cùng ở trong rừng.
Voi to như cái nhà biết đi, còn Kiến bé lắm, bé hơn cả hạt vừng.
Một hôm, thấy Voi cậy lớn bắt nạt một chú Thỏ con, Kiến liền bảo:
- Đừng bắt nạt Thỏ! Voi có giỏi thì hãy đánh nhau với tôi xem ai hơn ai!
Voi nhận lời. Kiến liền bò nhanh lên một ngọn cây cao rồi tìm cách chui vào trong lỗ tai Voi. Kiến đốt tới tấp. Voi đau quá, định lấy vòi tóm Kiếm, nhưng vòi thì to, lỗ tai thì bé, Kiến ở tít bên trong, làm sao tóm được? Thấy vậy, Kiến lại đốt thêm một trận nữa. Voi đau nhức nhối cứ phải đập đầu vào đá và kêu rống lên. Bấy giờ, Kiến mới thôi đốt và hỏi:
- Đã chịu thua tôi chưa? Từ nay có chừa cái thói cậy lớn bắt nạt bé không?
Voi đành phải đáp:
- Chừa rồi! Chừa rồi!
Thế là từ đấy, Voi trở nên hiền lành hơn. Các bạn nhỏ trong rừng không còn lo bị Voi bắt nạt nữa. Đi đâu, gặp chú Kiến bé nhỏ, bé hơn cả hạt vừng, anh Voi to như cái nhà biết đi cũng chào hỏi rất kính trọng.
(Theo cuốn Cô kể cháu nghe)