Cảm xúc mầm non
   Mẹ phải... học con
 

Chiều mẹ đi làm về, con sà vào lòng ôm lấy mặt mẹ hôn lấy hôn để, nũng nịu nói: "Hôm nay lúc ngủ trưa ở trường con nhớ mẹ quá hà!". Nghe cô "công chúa" lên năm bộc lộ tình cảm, bao mệt nhọc trong ngày của mẹ như tan biến hết...

Buổi tối, khi cả nhà quây quần, con bảo: "Con muốn tắm". Như mọi hôm, ba hoặc mẹ sẽ tắm cho con nhưng hôm nay cả ba và mẹ có ý "nhường" nhau. Biết tính con rất thích ba, chuyện gì con cũng muốn được ba can thiệp vào, nên mẹ giả vờ "gài" ba: "Con gái thích ai nhất, con nhờ người đó nhé". Con nhanh nhảu: "Con thích ba và mẹ". "Nhưng... người con yêu nhất là ai?". Con vẫn giữ vững lập trường: "Con yêu ba và mẹ". Ba thích thú cười vang, mắt hấp háy trêu mẹ...

Ảnh minh họa.

Lời yêu thương của con dành cho ba mẹ sao dễ dàng và khéo léo quá. Vậy mà với mẹ, suốt gần 40 năm qua, chưa một lần mẹ thể hiện được điều đó với bà ngoại của con, dù thâm tâm mẹ trăm nghìn lần thôi thúc mẹ làm việc ấy. Con biết không, ông ngoại con mất rất sớm, mình bà ngoại tảo tần nuôi dưỡng đàn con nheo nhóc sáu đứa, mà mẹ là con gái út. Khi các dì của con đến tuổi phải đi học xa nhà, chỉ còn mẹ là người gần gũi với bà. Có thể các dì của con chưa từng bắt gặp cảnh hàng ngày bà làm lụng vất vả, chắt mót từng đồng bạc lẻ để có tiền gửi cho các dì chi tiêu, nhưng mẹ thì thường xuyên chứng kiến cảnh ấy. Quanh quẩn, cuối tuần này lại bắt đầu một tuần mới, bà chưa có một ngày thanh thản. Mẹ thương bà lắm! Giá như ngày ấy mẹ cũng như con bây giờ thốt lên được câu: "Con thương má quá!", có lẽ nỗi cô đơn, nhọc nhằn của bà sẽ vơi bớt phần nào...

Lớn hơn một chút, mẹ đi học xa. Những ngày đầu sống xa vòng tay bà, mẹ nhớ bà da diết. Buổi chiều trên đường từ trường về căn gác trọ, nếu vô tình bắt gặp cảnh mấy mẹ con của một gia đình nào đó xúm xít bên nhau là mẹ lại rơi nước mắt, chỉ mong chóng được về nhà để ôm lấy bà hôn cho thỏa lòng thương nhớ. Vậy mà cuối tuần về nhà, mẹ chỉ khẽ khàng được câu: "Con nhớ nhà quá!"... Mới đây thôi, khi căn bệnh nan y của bà tái phát, khiến sức khỏe bà ngày càng suy kiệt, tưởng đã không thể qua khỏi. Được tin mẹ lo lắng, chạy ngay về quê, định ôm chầm lấy bà khi gặp bà nhưng... mẹ vẫn không thể, chỉ làm được mỗi việc là nắm lấy bàn tay gầy guộc xanh xao của bà, nghẹn ngào nói: "Má bệnh lại con lo quá!"...

Con cái học hỏi cha mẹ là chuyện thường tình, nhưng riêng việc "nói lời yêu thương" có lẽ mẹ sẽ xung phong làm chuyện ngược đời là học từ con. Mẹ phải học, học đến khi nào việc này trở thành phản xạ, để những năm tháng còn lại, bà có thể nghe những lời yêu thương từ con gái mình.

Theo Phụ Nữ

 

 In Trang này     Email Trang này Chia sẻ lên Facebook

Bình luận:

Nhận xét của bạn:

Tiêu đề:
Nội dung:


Các bài đã đăng :
 Con gái mẹ thật... lắm chiêu! (12/5)
 Con tôi bị ngược đãi ở trường mầm non! (10/5)
 Ngày con sinh, bầu trời màu gì hả mẹ? (7/5)
 Yêu thương hay là nuông chiều (4/5)
 Chuyện của con gái tôi (28/4)
 "Con thèm có được người mẹ dịu dàng" (26/4)
 Nghĩ như trẻ con (19/4)
 Mẹ và con: Ai mất mặt? (19/4)
 Con trai phải biết nấu cơm... (15/4)
 Câu chuyện về người lầm lũi (12/4)
Đăng nhập:
Mật khẩu:
Đăng kí tài khoản
nhac thieu nhi truyen thieu nhi
giáo án mầm non kheo tay



Truy cập:
http://www.mamnon.com
Công Ty Cổ Phần Mạng Trực Tuyến VietSin
Trung Tâm CNTT Giáo Dục Mầm Non
QTSC Building 3, Công viên Phần mềm Quang Trung, P. Tân Chánh Hiệp, Q.12, Tp. Hồ Chí Minh
Điện thoại: (028).37150256
Số giấy phép: 62/GP-BC, cấp ngày: 09/02/2007. ® Ghi rõ nguồn "mamnon.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này. Mamnon Portal 5.0 - Bản quyền của công ty Vsionglobal
Số GCNĐKKD: 0303148799, Ngày cấp 19/12/2003 do Sở kế hoạch và đầu tư Tp. Hồ Chí Minh cấp. Email: [email protected]
code vyng magicbox 120x600 bjn ph?i