Thơ - Truyện - Đồng dao tự sáng tác
Câu đố theo chủ đề
Tiết dạy tham khảo
Hoạt động của bé
Đồ dùng đồ chơi
Hình cho in - download
Trò chơi phát triển
Thơ - truyện mới
Thơ truyện mầm non
  Nhà trẻ  
  Mầm  
  Chồi  
    
Môi trường mầm non

Trong khe cửa bức tường bao quanh sân có một chú Thằn Lằn con sống cùng với mẹ. Chú Thằn Lằn con có bốn cái chân ngắn ngủn nhưng lại có một cái đuôi rất dài.


Một hôm, thấy đói bụng, Thằn Lằn con xin phép mẹ:
- Con ra ngoài kiếm thức ăn mẹ nhé!
Mẹ dặn:
- Con chớ đi xa, ăn no rồi về ngay đấy!
Thằn Lằn con chào mẹ rồi bò ra khỏi khe tường. Bức tường thật là cao và rộng. Thằn lằn con mặc sức bò đi bò lại, bò xuống bò lên. Tuy bức tường thẳng đứng nhưng Thằn Lằn con bò trên tường như đi trên mặt đất bằng vì chú ta vừa bò vừa bám chặt bàn chân vào tường.
Thằn Lằm con thấy một con muỗi vo ve bay qua. Chú há miệng, thè cái lưỡi dài đớp dính con mồi, nuốt chửng vào bụng.
Lát sau một con ruồi nữa bay tới, Thằn Lằn con lại há to miệng đớp rồi nuốt chửng. Mải kiếm mồi, Thằn Lằn con đã bò dần xuống phía chân bức tường lúc nào không hay. Cũng vì mãi kiếm mồi, Thằn Lằn con không biết rằng có một chú Mèo Khoang trong sân đang chăm chú rình nó.
Mèo Khoang nhìn theo Thằn Lằn con bò qua bò lại trên tường. Khi Thằn Lằn con bò gần tới chân bức tường, mèo Khoang liền cong người lại, gừ một tiếng rồi phóng vút tới, nắm chặt lấy cái đuôi của Thằn Lằn con. Thằn Lằn con giật mình vội vàng bỏ chạy nhưng cái đuôi của nó đã bị mèo Khoang túm chặt. Thằn Lằn con cố hết sức giãy thật mạnh, cái đuôi của chú bị đứt lìa ra khỏi thân mình.
Thế là Thằn Lằn con đã thoát được Mèo Khoang nhưng lại bị cụt đuôi. Về đến nhà chú òa lên khóc:
- Mẹ ơi! Cái đuôi của con...bị...bị Mèo Khoang kéo...đứt mất rồi. Hu...hu...con không có cái đuôi nữa rồi...
Thằn lằn mẹ dỗ dành:
- Con đừng khóc! Đuôi đứt đâu có sao. Vài ngày sau, con lại có một cái đuôi mới mà!
Thằn lằn con ngạt niên hỏi mẹ:
- Sao lại có thể mọc được đuôi mới hả mẹ?
- Ồ! Họ Thằn Lằn chúng ta có đặc điểm là đuôi đứt rồi không bao lâu đuôi mới lại mọc. Nếu con có bị kẻ nào nắm đuôi thì con cứ tặng luôn cái đuôi cho nó; còn mình phải kịp thời chạy trốn, sau đó, mình lại mọc một cái đuôi mới mà.
Nghe nói vậy, Thằn Lằn con nín khóc và vui vẻ cùng mẹ đi bắt những côn trùng có hại để ăn. Mấy ngày sau, cái đuôi mới của Thằn Lằn con đã lại mọc dài ra.

(Mẹ kể bé nghe, tập 1, NXB Trẻ, 1999)

 

 In Trang này   



Các bài viết khác:
 Truyện: Thờn bơn méo miệng (17-02-2009)
 Truyện: Thêm sức chiến đấu (17-02-2009)
 Truyện: Trong một hồ nước (17-02-2009)
 Đồng dao - Con gà (12-02-2009)
 Đống dao về loài vật (12-02-2009)
 Truyện: Đôi bạn dưới biển san hô (09-02-2009)
 Truyện: Vì sao rắn lột da (09-02-2009)
 Đồng dao trào phúng (04-02-2009)
 Đồng dao - Cái Bống (04-02-2009)
 Hải mã thổi kèn Sacxophone (04-02-2009)
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 ...